Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ, gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha

Thứ sáu - 06/09/2019 10:52
“Chỉ có cha mẹ mới thương con vô điều kiện, còn những kẻ ở ngoài kia phải có “điều kiện” mới thương con”. Đúng vậy, cha mẹ cả đời vất vả, ngày đêm khổ cực lo cho chúng ta từng bữa cơm, cái áo, quyển vở,… từng giấc ngủ, bước đi. Tất cả đều “vô điều kiện” đều miễn phí hoàn toàn 100% không yêu cầu chúng ta phải trả một cái gì cả. Còn ở ngoài xã hội nếu bạn không có “điều kiện” tiền bạc, vật chất, khả năng, … thì chẳng ai làm bạn với bạn cả.
Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ, gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha
Từ lúc bạn còn nằm trong bụng mẹ, những tháng ngày ốm nghén bạn hành hạ mẹ cơm không ăn được, cháo không húp nổi, những gì đưa vào chưa tới dạy dày đã nôn thốc, nôn tháo, … vì thế người mẹ ốm yếu xanh xao. Cha bạn thì ngày đêm lo lắng không yên chạy đôn, chạy đáo kiếm tiền lo thuốc thang, bệnh viện,…

Chín tháng mười ngày mang trong mình một quả nặng khổ sở, khó khăn đến nhường nào. Đến ngày bạn chuẩn bị chào đời, cơn đau đẻ nhưng chết đi sống lại, xé thịt, xé da máu tuôn xối xả, người mẹ đầm đìa mồ hôi và máu. Lòng cha thì như lửa đốt lo lắng tột cùng. Đến khi bạn cất tiếng khóc oe oe thì y như gánh nặng vừa được cởi bỏ. Niềm vui sướng hân hoan khi nhìn thấy con khỏe mạnh, bụ bẫm.

Những tháng đầu đời, con thức đêm ngủ ngày, mẹ thật mệt nhọc biết bao! Rồi đến những tháng tiếp theo con lại khóc đêm, ọc sữa, … những khi trái gió trở trời con nóng, lạnh, ốm đau,… cha mẹ như con thoi, con rối túc trực suốt đêm chia phiên thay nhau săn sóc. Những ngày con vui chơi, ăn được, ngủ được là những ngày hạnh phúc nhất đối với cha mẹ.

Rồi khi đến tuổi tới trường, bạn đòi quần áo mới, đòi đồ chơi mới, đòi giống bạn, giống bè, … cha mẹ lại phải gồng mình đáp ứng “vô điều kiện” cho bạn. Tình thương yêu, hi sinh vô bờ bến để bạn khôn lớn, trưởng thành thật gian lao, vất vả biết bao.

Khi bạn lớn hơn chút nữa bạn đòi cha mẹ sắm điện thoại, sắm đồ hiệu, sắm xe đẹp, … cha mẹ chưa lo được thì bạn giãy nãy, hờn giận, đòi này, đòi nọ,… Khi bạn ăn chơi, tiêu xài phung phí cùng bè bạn, có bao giờ bạn nghĩ đồng tiền này cha mẹ phải đổ mồ hôi trên những công trường, hay trèo đèo lội suối gánh nặng, vác đau mới có được không? Có bao giờ bạn nghĩ những thứ bạn ăn, những cái bạn dùng cha mẹ chưa một lần thử qua không? Nếu cha mẹ chẳng thể cho bạn nhiều hơn những gì bạn mong muốn thì bạn hãy tự mình học tập, làm việc chăm chỉ để tự lo cho bản thân và hãy hiểu rằng cha mẹ đã cho bạn tất cả những gì họ có thể rồi đừng đua đòi thêm nữa bạn nhé!

Khi bạn ra trường đi làm có tiền, bạn ăn, bạn chơi, bạn nhậu, đi bar, đi du lịch, … có bao giờ bạn dành chút tiền lẻ để gửi về cho cha mẹ không? Những lúc cha mẹ ốm đau hay già yếu bạn có ở bên chăm sóc cho cha mẹ như cha mẹ đã từng nuôi nấng bạn không?
 
“Cha mẹ nuôi con biển hồ lai láng
Con nuôi cha mẹ tính tháng kể ngày”

Ngày bạn lập gia đình, cha mẹ chắt chiu từng đồng tiền dành dụm làm quà cho con, mong cho con có cuộc sống hạnh phúc. Nhưng khi ông bà chăm cháu hay cưng nựng cháu không đúng ý bạn thì bạn có quát tháo ầm ĩ, trách mắng cha mẹ không? Đừng bao giờ nhé bạn, bởi con của bạn bạn phải chăm, ông bà không có bổn phận gì với con của bạn cả. Ông bà đã làm tròn bổn phận với bạn, nếu có thể trông hộ cháu đã là may mắn cho bạn lắm rồi.

Có bao giờ bạn nhìn vào nồi cơn, nồi mắm của cha mẹ chưa? Có bao giờ bạn nhìn những bộ đồ trong hay quần áo của cha mẹ chưa? Có bao giờ bạn đếm tóc bạc hay những nếp nhăn trên vầng trán cha mẹ chưa?

Một người bạn kể rằng: Trở về thăm nhà sau nhiều năm làm ăn xa. Buổi sáng ngủ dậy bỗng thấy trên dây phơi bộ đồ trong cũ nát của mẹ, bên cạnh bộ đồ hiệu mới của mình lòng chợt se thắt lại. Vậy là sau bao nhiêu năm mẹ vẫn không quên giặt đồ cho con, sau bao nhiêu năm mẹ vẫn dùng đồ lót phai màu đôi chỗ mốc này sao? Vội vào bếp xem còn thiếu gì để chuẩn bị đi chợ thì chợt nước mắt như mưa khi thấy nồi mắm đậu phộng khô khốc và nồi măng tươi còn vươn đôi sợi. Trời ơi! Tôi đã vô tâm, vô tư đến nhường này sao? Cha mẹ đã già yếu, lại bệnh tật triền miên không làm ra tiền nên ăn uống tằn tiện, chi tiêu dè sẻn. Còn tôi, từ đầu cho tới chân mốt này, mốt nọ không thiếu thứ gì… Tôi thật tệ. Kể từ đó, tháng nào tôi cũng tiết kiệm, không tiêu pha hoang phí dành dụm tiền gởi về cho ông bà, để lòng tôi vơi đi nỗi “ân hận chua chát”.

Thời gian trôi đi, cha mẹ cũng đã già, nhưng chúng ta vẫn mãi là của “báu” của cha mẹ! Dù đã lớn hay đã lập gia đình nhưng mãi là “thằng cu”, “con bé” ngày nào. Cha mẹ đã vất vả cả đời, ăn, mặc tiết kiệm vì con cái, lăn lộn cả ngày lẫn đêm, nhiều khi đau lưng nhức mỏi cũng phải cắn răng chịu đựng, không than vãn, không kể khổ, không cầu báo đáp.
 
“Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ.
Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha.
Nước biển mênh mông không đong đầy tình mẹ.
Mây trời lồng lộng không phủ kín công cha.
Tần tảo sớm hôm mẹ nuôi con khôn lớn.
Mang cả tấm thân gầy cha che chở đời con.
Ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc.
Đừng để buồn lên mắt mẹ nghe không!”

  Ý kiến bạn đọc

  • long thiên
    chính xác rồi, trên đời có gì sánh bằng cha mẹ chứ!
      long thiên   18/03/2020 20:58
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây