Viết thông điệp gửi người lớn về thế giới chúng ta đang sống (Bài số 2)

Thứ hai - 16/12/2019 11:13
Thông điệp gửi người lớn: "Hãy sống và yêu thương có trách nhiệm?"
TRE EM
TRE EM
Trại trẻ mồ côi, ngày 16 tháng 12 năm 2019
 
Mẹ xa vắng!

Đứa con bé bỏng của mười mấy năm về trước của mẹ đây. Hôm nay con muốn viết thư tâm sự với mẹ dù biết rằng không chắc mẹ sẽ đọc được thư con. Mẹ ơi! Con may mắn được mẹ sinh ra trên cuộc đời này giống như bao đứa trẻ khác, cũng chín tháng mang nặng, đẻ đau. Nhưng con không bao giờ có được tình thương của mẹ, không bao giờ có được một gia đình ấm áp như bao đứa trẻ khác. Có phải mẹ ghét con lắm… phải không mẹ?

Mẹ ơi! Khi nhìn những đứa trẻ khác được cha mẹ yêu thương lòng con lại khao khát được một lần có mẹ ôm ấp, yêu thương và che chở. Cũng là một hình hài đầy đủ, 9 tháng mang nặng đẻ đau sao mẹ lại nhẫn tâm vứt bỏ con? Sao không là bệnh viện, cổng chùa, nhà dân hay ít nhất là nơi công cộng dễ nhận thấy… mà lại là thùng rác hả mẹ?

Con đâu phải là món đồ mà mẹ bỏ đi theo cách ấy?  Có muôn vàn lý do con cũng không thể biện minh được cho sự thật tàn nhẫn ấy. Cho dù có chối bỏ quyền làm cha làm mẹ, nhưng mẹ ơi đừng nhẫn tâm tước đi quyền được sống của con để rồi cả đời mẹ phải sống trong day dứt…

Rồi đây trên hành trình cuộc đời đầy khó khăn, mãi mãi con không bao giờ có được vòng tay yêu thương của mẹ để theo đuổi ước mơ của đời mình. Nhưng dù ở phương trời nào con cũng sẽ luôn mong mẹ luôn mạnh khỏe. Con sẽ cố gắng học tập và làm việc thật tốt để thành công vì con biết rằng bản thân con phải tự vượt qua tất cả.


Thời gian sẽ dần qua đi, những dòng chữ cũng sẽ mờ nhạt theo năm tháng. Nhưng mẹ ơi, tình yêu con dành cho mẹ là mãi mãi. Dù đã có lúc con rất hận mẹ.... Đây là lần đầu tiên con viết một lá thư hoàn chỉnh như vậy. Khi con viết lá thư này, dòng chảy ký ức buồn tủi trong con cứ thế ùa về. Con nhớ lại lúc nhỏ với những câu chuyện, những kỉ niệm con không thể quên những phút giây một mình bơ vơ và lạc lõng chống chọi để sống sót đến ngày hôm nay.  


Có những lúc đói lả. Con đem cả hình ảnh mẹ vào giấc mơ. Nhưng hình ảnh của mẹ cứ mờ ảo con không thể nào nhận ra mẹ. Những giấc mơ ngập tràn tiếng cười và đôi khi cũng nhiều nước mắt. Nhưng mẹ à,  con sẽ cố gắng sống và yêu thương có trách nhiệm, để sau này con có thể trở thành một người mẹ tốt…Bởi hơn ai hết con hiểu được những thiệt thòi, đói rách, thiếu thốn tình thương của một đứa trẻ mồ côi là như thế nào. Con vẫn sống và luôn khao khát được sống mẹ à...  Cuối thư con chúc mẹ sẽ tìm thấy niềm vui trong cuộc sống và hơn hết tâm mẹ được bình yên!


 
Đứa con rơi của mẹ

  Ý kiến bạn đọc

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây