Viết bài văn nghị luận phân tích, đánh giá về chủ đề và nhân vật trong truyện Người cầm quyền khôi phục uy quyền (V.Huy-gô)

Thứ bảy - 30/03/2024 11:01
Trong một xã hội mà thi pháp luật và phong hóa còn đầy đọa con người, dựng lên những địa ngục tăm tối, đưa thứ định mệnh nhân tạo trở thành thiên tạo.

Viết bài văn nghị luận phân tích, đánh giá về chủ đề và nhân vật trong truyện Người cầm quyền khôi phục uy quyền (V.Huy-gô) - Bài làm 1

Trong một xã hội mà thi pháp luật và phong hóa còn đầy đọa con người, dựng lên những địa ngục tăm tối, đưa thứ định mệnh nhân tạo trở thành thiên tạo. Nảy sinh ra ba vấn đề to lớn của thời đại đó là sự đầy đọa của đàn ông vì bán sức lao động, sự trụy lạc của đàn bà vì đói khát. Tác phẩm Những người khốn khổ của Hugo ra đời và còn ngự trị mãi trong đời sống tinh thần của nhân loại. Trong đó có đoạn trích Người cầm quyền khôi phục uy quyền nằm ở phần đầu của tiểu thuyết đã để lại nhiều ấn tượng sâu sắc.

Đoạn trích xây dựng các nhân vật chính là Gia-ve , Giăng-van- giăng và Phăng Tin. Cuộc đối thoại của họ mà tác giả xây dựng tạo nên sự khác biệt, đối lập giữa hai tính cánh, hai con người. Trước khi Phăng- tin chết , Giăng-van- giăng luôn là con người điềm tĩnh, giọng nói nhẹ nhàng, vẻ mặt bình thản luôn cúi đầu trái ngược với Gia-ve một kẻ man rợ, điên cuồng hét lên như tiếng thú gầm cùng đôi mắt như mọc sắt trừng trừng, hắn cười nụ cười ghê tởm phô ra hai hàm răng,giậm chân tức tối tiến đến túm lấy cổ áo Giăng Van- giăng nhưng Giăng-van- giăng không cố gỡ tay Gia-ve ra khỏi cổ áo, anh luôn nhẫn nại, bền chí và hiên ngang vô cùng.

Ở đây, tác giả sử dụng nghệ thuật tương phản đối lập, so sánh có hướng phóng đại chân dung hai nhân vật. Khiến hai nhân vật hiện lên đầy chân thực: Gia-ven như một loài ác thú , còn Giăng-van- giăng là một người lịch sự và ôn nhu. Vị thế của hai nhân vật trong tình huống này cũng bị đảo lộn, Giăng-van- giăng trở thành kẻ tù khổ sai còn Gia-ve trở thành người truy tìm tội phạm. Dường như uy quyền của y đã được khôi phục, y dùng cường quyền, bạo quyền đề chiến thắng những con người nhỏ bé, ít có sự chống đỡ bằng cách truy đuổi, lùng sục , dọa nạt như một con thú dữ tìm mồi của mình.

Tình thế trong đoạn trích bỗng đảo ngược khi Phăng-tin chết trước mặt hai nhân vật Giăng-van- giăng và Gia-ve. Chứng kiến Phăng-tin nằm trên giường,Gia-ve hét lên ghê gớm, giật lùi người ra phía cửa , run sợ, y bỗng đứng lại , tay nắm chặt cầu thang, mắt không rời Giăng-van- giăng. Có lẽ chính những hành động và sự sợ hãi, run rẩy ấy đã tước đoạt đi sức mạnh và quyền uy của chính hắn. Còn Giăng-van-giăng, vẫn giữ thái độ điềm đạm, để tay lên tay Gia-ve, cạy như cắn tay trẻ con. Đi tới, giật gãy giường, cầm thanh sắt. Khuyên ngăn Gia-ve với lời nói ôn nhu, cách nói điềm tĩnh nhưng thái độ vô cùng cương quyết.

Gia-van- giăng tì khuỷu tay lên thành giường bàn tay đỡ Phăng-tin, xót thương cho hoàn cảnh của cô. Anh thay vì nghĩ cho mình, anh nghĩ cho Lăng-ten nhiều hơn. Chính lòng vị tha ấy đã chiến thắng nỗi sợ hãi, chiến thắng cường quyền. Lúc này Gia-ve trở nên run sợ, Giăng-van- giăng trở nên vững vàng hơn, bản lĩnh hơn. Uy quyền đã được khôi phục lần hai. Với Gia-ve hắn bị tước đoạt uy quyền bằng sự đớn hèn còn Giăng-van- giăng tự khôi phục ngôi vị của mình bằng bản lĩnh và tình yêu thương vô điều kiện , lòng vị tha, cao thượng. Có lẽ sự chiến thắng ấy là uy quyền của lòng nhân hậu, của cái đẹp.

Sự đối lập tương phản giữa hai nhân vật không chỉ ở đối thoại trực tiếp mà còn thể hiện ở cách cư xử. Gia-ven luôn miệng chửi Phăng-tin là " con này, đồ khỉ,..." lăng mạ bằng lời nói thô bỉ, đầy mạt sát, chà đạp con người. Ngược lại Giăng-van- giăng gọi là chị, người đàn bà đáng thương, cúi gầm thì thầm bên tai hứa rằng sẽ tìm Cô- dét. Nụ cười của Phăng-tin tay yếu ớt nhưng đầy sự cảm kích với ân nhân của mình. Phăng-tin cảm kích những cử chỉ chăm sóc dịu dàng, yêu thương, gương mặt bà sáng lên , trút lại cõi dương trần mọi khổ ải, mọi đớn đau và đi vào phục sinh. Những hành động của Giăng-van- giăng là sự cứu rỗi, hiện lên trong thiên mệnh của đức chúa trời. Và khi lấy lại được quyền uy của mình, cũng là lúc Giăng-van- giăng hoàn thành sứ mệnh của mình, ban phát lòng yêu thương cho mọi người.

Đoạn trích Người cầm quyền lấy lại uy quyền là một trong những đoạn tiêu biểu trong tiểu thuyết Những người khốn khổ. Đoạn trích trao gửi đến cho chúng ta một thông điệp: sức mạnh tình yêu có khả năng hoán cải xã hội, mang lại bao hạnh phúc và cứu vớt khổ đau.
 

Viết bài văn nghị luận phân tích, đánh giá về chủ đề và nhân vật trong truyện Người cầm quyền khôi phục uy quyền (V.Huy-gô) - Bài làm 2

Vích-to Huy-go (1802-1885), một thiên tài văn hóa toàn cầu thế kỷ XIX, để lại dấu ấn trong nghệ thuật. Tác phẩm nổi tiếng Những người khốn khổ của ông là biểu tượng với giá trị nhân văn cao cả. Đoạn trích nói về sức mạnh của quyền uy phát sinh từ lòng nhân ái của Giăng Van-giăng.

Gia-ve và Giăng Van-giăng là hai nhân vật chính, Gia-ve - người đồng hành của Giăng Van-giăng, một mật thám trách nhiệm nhưng gặp nhiều mặt trái. Gia-ve có vẻ ngoại hình gớm ghiếc, ánh mắt như móc sắt, nụ cười kinh dị. Hành xử của Gia-ve thể hiện con thú đói khát, tàn nhẫn. Gặp Phăng-tin, ông thị trưởng tốt bụng nhưng cũng là tội nhân, Gia-ve không thể lòng thương, góp thêm đau đớn cho người phụ nữ. Trước cái chết của Phăng-tin, Gia-ve là bản tính máu lạnh, không có lòng thương xót.

Không giống với sự lạnh lùng, tàn nhẫn của Gia-ve, Giăng Van-giăng mang đến hình ảnh điềm tĩnh và nhân đạo. Trước khi Phăng-tin qua đời, ông luôn thể hiện sự nhẹ nhàng, nhún nhường, và nói chuyện tinh tế trước Gia-ve, không phải vì sợ hãi mà là vì tình yêu thương và lòng nhân ái đối với người phụ nữ khổ sở. Ông cố gắng giấu đi sự thật về Cô-dét để bảo vệ Phăng-tin. Sau cái chết của cô, Giăng Van-giăng trở nên cứng rắn trước Gia-ve, kết tội hắn và sẵn sàng chiến đấu để bảo vệ danh dự của Phăng-tin.

Cuối cùng, phần kết của đoạn trích là minh chứng rõ nét nhất cho tuyến lãng mạn trong sáng tác của Huy-go. Mặc dù kết thúc là cái chết của Phăng-tin và việc Giawng Van-giăng quay trở lại con đường khổ sai, nhưng không mang lại cảm giác bi ai hay tuyệt vọng. V. Huy-go diễn đạt điều này bằng hai câu văn 'Chết là đi vào bầu ánh sáng vĩ đại', làm cho độc giả nghĩ đến việc Phăng-tin thoát khỏi thế giới đen tối và đau khổ, và câu 'Giờ thì tôi là của anh', thể hiện tư thế chủ động của Giăng Van-giăng.

Đoạn trích Người cầm quyền khôi phục uy quyền truyền đạt thông điệp rằng lòng nhân ái quan trọng trong cuộc sống, đặc biệt khi con người đối mặt với khó khăn và phải đối diện với cường quyền. Tuy nhiên, cũng có một hiện thực đau lòng rằng tình thương và lòng nhân ái không đủ để xóa đi mọi bất công, và con người cần phải tìm những con đường khác để đối mặt với những thách thức.

  Ý kiến bạn đọc

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây