Phương hướng chiến lược của ta trong đông - xuân 1953 - 1954

Thứ sáu - 13/03/2020 11:41
Hãy trình bày phương hướng chiến lược của ta trong đông - xuân 1953 - 1954. Việc thực hiện phương hướng chiến lược đó trong đông - xuân 1953 - 1954 đạt được kết quả như thế nào?
Hãy trình bày phương hướng chiến lược của ta trong đông - xuân 1953 - 1954. Việc thực hiện phương hướng chiến lược đó trong đông - xuân 1953 - 1954 đạt được kết quả như thế nào?


a. Chủ trương - kế hoạch của ta trong việc đối phó với kế hoạch Na-va:
+ Trên cơ sở đánh giá tình hình địch, đánh giá đúng lực lượng của ta qua các chiến dịch từ 1950 đến 1953, tháng 9 - 1953, Bộ Chính trị Ban Chấp hành Trung ương Đảng họp thông qua kế hoạch tác chiến đông - xuân 1953 - 1954:

+ Phương hướng chiến lược của ta là: Tập trung lực lượng mở những cuộc tiến công vào những hướng quan trọng về chiến lược mà địch tương đối yếu, nhằm tiêu diệt một bộ phận quan trọng sinh lực địch, giải phóng đất đai, đồng thời buộc địch phải phân tán lực lượng để đối phó với ta trên những địa bàn xung yếu mà chúng không thể bỏ. Do phải phân tán lực lượng mà tạo cho ta những điều kiện thuận lợi mới để tiêu diệt thêm từng bộ phận sinh lực của chúng.

+ Phương châm chiến lược là: tích cực, chủ động, cơ động và linh hoạt. Đánh ăn chắc, tiến ăn chắc.

b. Kết quả đạt được
Trong đông - xuân 1953 - 1954, quân ta mở một loạt chiến dịch tiến công địch ở hầu khắp các chiến trường Đông Dương:

+ Tháng 12 - 1953, ta tập trung lực lượng tiến công lên Tây Bắc, giải phóng Lai Châu, buộc địch phải bị động, vội vã điều quân từ đồng bằng Bắc Bộ lên tăng cường cho Điện Biên Phủ. Điện Biên Phủ trở thành nơi tập trung quân thứ hai của thực dân Pháp sau đồng băng Bắc Bộ.

+ Cùng thời gian này, phối hợp với quân Pha Thét Lào, ta tiến công Trung Lào, tiêu diệt nhiều sinh lực địch, giải phóng thị xã Thà Khẹt, bao vây, uy hiếp Xa-va-na-khét và căn cứ Xê-nô. Na-va buộc phải tăng cường lực lượng cho Xê-nô. Xê-nô trở thành nơi tập trung binh lực thứ ba của thực dân Pháp.

+ Đầu năm 1954, liên quân Việt - Lào tiến công địch ở Thượng Lào, giải phóng khu vực sông Nậm Hu, toàn tỉnh Phongxalì, mở rộng căn cứ kháng chiến của nhân dân Lào. Na-va buộc phải dùng đường hàng không đưa quân từ đồng bàng Bắc Bộ tàng cường cho Luông Pha-băng và Mường Sài, biến hai địa điểm này thành nơi tập trung quân thứ tư của Pháp.

+ Đầu tháng 2 - 1954, bộ đội chủ lực của ta bất ngờ tấn công Bắc Tây Nguyên, loại khỏi vòng chiến đấu nhiều sinh lực địch, giải phóng toàn tỉnh Kon Tum, với 20 vạn dân, uy hiếp Plây-cu. Thực dân Pháp buộc phải bỏ dở cuộc tấn công Tuy Hòa (Phú Yên) để tăng cường lực lượng cho Plây-cu. Plây- cu trở thành nơi tập trung binh lực thứ năm của địch.

+ Bên cạnh đó, phong trào chiến tranh du kích phát triển mạnh ở vùng sau lưng địch từ đồng bằng Bắc Bộ đến Bình - Trị - Thiên, Nam Trung Bộ và Nam Bộ, làm cho địch phải phân tán thêm lực lượng để đối phó với ta.

Như vậy, trong đông - xuân 1953 - 1954 quân dân ta đã làm cho quân Pháp từ một nơi tập trung quân (đồng bằng Bắc Bộ) phải bị động phân tán thành năm nơi, chứng tỏ kế hoạch Na-va bước đầu bị phá sản. Từ chỗ chỉ giữ thế chủ động ở chiến trường chính Bắc Bộ, ta đã tiến lên giữ thể chủ động chiến lược trên toàn bộ chiến trường Đông Dương. Những thắng lợi đó đã tạo điều kiện thuận lợi cho quân dân ta tiến lên mở trận “quyết chiến chiến lược” ở Điện Biên Phủ, kết thúc cuộc kháng chiến.

 

  Ý kiến bạn đọc

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây