Bài mẫu gợi ý viết thư UPU 49 năm 2020, chủ đề: Viết thông điệp gửi người lớn về thế giới chúng ta đang sống

Chủ nhật - 05/01/2020 10:28
Bài viết mẫu thư UPU 49 năm 2020, chủ đề: Hãy viết thông điệp gửi một người lớn về thế giới chúng ta đang sống. Thông điệp gửi người lớn: "Xin đừng tạo áp lục học tập lên con"
AP LUC HOC TAP
AP LUC HOC TAP
Thư gửi mẹ!

“Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ
Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha”

Ai trên đời lại không được ba mẹ sinh ra? Và con cũng vậy, con được sinh ra và lớn lên nhờ ơn ba mẹ dưỡng dục. Công ơn sinh thành nuôi dưỡng của ba mẹ không gì có thể  so sánh được. Nhưng mẹ ơi, có lẽ vì quá yêu thương con mà vô tình ba mẹ đã biến con thành một con robot từ lúc nào không biết.

Tuổi thơ của con là những chuỗi ngày áp lực,  mệt mỏi với điểm số và những thành tích học tập phải đạt được để ba mẹ vui. Quỹ thời gian của con chỉ có học và học, không có thời gian vui chơi hay làm một việc gì.  Năm học lớp 2, ngay cả lột một cái trứng con còn không biết. Nhiều lúc sống trong tình thương của ba mẹ nhưng con thực sự rất cô đơn, không có nổi một vài người bạn thân để chia sẻ nỗi niềm.

Con sợ đi học lắm. Con sợ khi bước vào lớp là tra bài, kiểm tra một núi bài tập. Con sợ khi tiếng trống giờ về KHÔNG đồng nghĩa với việc được về nhà nghỉ ngơi mà chuẩn bị đến giờ học thêm. Con sợ phải ăn vội cái bánh bao và ngồi đờ đẫn trên chiếc xe máy giữa dòng người kẹt xe lúc 5 giờ chiều.

Năm con học lớp 9, thành tích học tập của con sụt giảm, con rất mệt mỏi. Dường như con chán học dần theo thời gian, có lẽ con đã phụ kỳ vọng của ba mẹ. Ba mẹ đã buồn và mắng con rất nhiều. Tuy không nói ra nhưng con đã rất buồn. Tại sao ba mẹ thương con nhưng không khi nào hiểu con muốn gì? Nghĩ gì? Chỉ áp đặt con làm theo những gì ba và mẹ muốn. Thực sự con đang sống hộ cuộc đời của ba mẹ, con như một đứa tàn phế! Xin ba mẹ hãy để con sống cho con!

Con biết ba mẹ muốn tốt cho con, muốn con có cuộc sống thật tốt sau này. Nhưng ba mẹ có biết cái mục đích tốt đẹp ấy đã mang lại cho con quá nhiều căng thẳng, buồn chán. Liệu khi nào, cha mẹ mới tỉnh ngộ vì ước mơ của cha mẹ đè nặng lên cuộc đời của con, vô tình đẩy con vào hố sâu tuyệt vọng và tìm đến sự giải thoát?

Ba mẹ ơi! xin hãy dành chút thời gian, đọc bức thư này. Bởi con luôn muốn tâm sự, chia sẻ những niềm vui, nỗi buồn nho nhỏ trong cuộc sống với ba mẹ nhưng con không thể làm được. Vậy nên hôm nay con viết bức thư này để ba mẹ đọc và sẽ hiểu con. Hãy để con có cơ hội được tự trải nghiệm, tự vấp ngã, tự  mơ, tự hoài bão. Hãy cho con một đôi cánh, nhưng hãy để con tự học cách vỗ cánh, học cách dang rộng đôi cánh đón nhận thử thách và bay tới những chân trời mới.


                                                                                       Con của ba mẹ
 

  Ý kiến bạn đọc

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây